诸天道宋解读:
rú guǒ jīn tiān qióng sī chū xiàn zài le xīn wén fā bù huì xiàn chǎng , nà me shì qíng de fù zá chéng dù jiù chāo hū xiǎng xiàng le ——
lǐ chéng jǐn tīng dào lǐ xiǎo tíng huān xiào dào :“ gē gē , wǒ yǒu xīn le , kě shì wǒ méi yǒu tuǐ ne ! kuài qù bǎ wǒ de tuǐ huàn huí lái ba !”
yòu shì lǐ yuán fāng 、 yòu shì guǐ gǔ zi 、 yòu shì guān yǔ ……
hēi yǔ míng huáng tīng le , zhǐ jué de zì jǐ shì zài gēn yí gè fēng zi duì huà
gōng yǔ níng zhēng le jǐ miǎo , rán hòu , yáng chún yī xiào ,“ xiè la ! wǒ xiǎng chī zhōng cān , wǒ zhī dào yǒu jiā fēi cháng hǎo chī , wǒ dài nǐ qù
yōu pó pó xiǎn lù zài wài , shì yǐ líng hún xíng shì , duì rú jīn de tā ér yán , fù dān bǐ jiào dà , nán yǐ chí jiǔ
nà lǎo zhě xū fà jiē bái , kě shì pí fū guāng jié , jiù gēn yīng ér yī yàng , shí zài shì chuán shuō zhōng de hè fà tóng yán , xiàng jí le shén xiān zhōng rén
“ yí dàn shì yuē wán chéng , ràng běn zuò gǎn jué dào le nǐ de chéng yì , mǎ shàng chū shǒu bāng nǐ
qín lóng zài tā men shǒu shàng , wǒ nà bàn kuài fèng bì yě bèi duó , nǐ ……”
rèn píng yè qīng xuě zài tā de huái zhōng kū qì , yáng yún fān xīn zhōng yě shì shí fēn de téng xī